Gỗ sưa đỏ, một số nơi gọi là gỗ huê, gỗ huỳnh, gỗ trắc là gỗ thuộc nhóm IA trong sách đỏ Việt Nam, cấm khai thác mục đích thương mại từ năm 1994. Đây là loại gỗ cực kỳ quý hiếm, hiện nay cây mọc hoang trên rừng rất ít, hầu như là đã bị khai thác hết. Do người dân săn lùng loại gỗ này ráo riết với mong muốn đổi đời. Giá trị cây sưa đỏ có cao không? Cây gỗ sưa được dùng để làm gì? Nội dung bài viết hôm nay sẽ cung cấp đến bà con thông tin cụ thể về chủ đề này!
Giá trị thực của gỗ sưa
Cây sưa chính là “trắc thối Giao Chỉ”, một thứ gỗ cực quí từ cổ La Hy. Không phải làm bùa ngải ướp xác hay gì cả. Gỗ sưa không cứng, nhưng không mối mọt và thơm rất lâu, mùi thơm rất quí tộc. Gọi là thối vì quả nó đốt lên thối um, chính là “cây quả thối”. Phần quí chỉ là lõi gỗ trong của cây, phần dát cũng như dát lim, không giá trị. Nhưng lái buôn không dám lấu lõi bỏ dát, vì sợ phạm lõm cái lõi quí, nên mua cả, đem về thợ lành nghề mới phá lấy lõi. Đa phần các cây như trong ảnh lõi chỉ đủ làm hạt gỗ nhỏ.
Đồ cổ làm bằng “Trắc thối Giao Chỉ” vẫn được dân đồ cổ Hà Nội sưu tầm mấy chục năm nay, cực đắt.
“Trắc thối Giao Chỉ” có từ thời Hán, Ngô. Nhưng nó chỉ cực quí từ Thịnh Đường. Đại quan chỉ dám đóng bàn thờ, cỡ Giáo Đầu Lâm Xung chỉ huy 80 vạn cấm quân chỉ dám làm tràng hạt mà thôi. Vì làm tràng hạt, nên mẩu nhỏ cũng tận dụng. Chỉ vua chúa (Đế và Vương) mới dám làm tủ giường. Đầu thế kỷ 20, Hồng Kông vẫn nhập ở ta về với giá cao nhưng cũng không cực phẩm như Thịnh Đường. Vì vậy, các cụ trồng nhiều ở những vùng đất buôn bán, nhiều lái buôn “siêu” đi nhiều hiểu sâu như Vĩnh Tường, Tam Đảo để phúc cho con cháu.
Sau thế kỷ 20 chiến tranh loạn lạc, đốt đình phá chùa, đốt sách giết trí thức, dân Giao Chỉ và dân Tầu không còn biết “trắc thối Giao Chỉ” là cái gì nữa, tưởng cây này đã thấy truyền, ai ngờ, nó lại là cây “Sưa” đầy ở Bách Thảo. Chắc chắn là có gia đình truyền lại về sự quí giá của cây này nên ở Tam Đảo có cả vườn chuyên canh đã mấy chục năm. Nay, bên Tầu, quân CS bần cố nông đốt đình phá chùa đã mạt, nhà giầu đã lắm, sự quí phái trở lại.
Bùng ra cây “sưa”, dân Tầu và Việt vớ bẫm, tất nhiên sau này nó không còn cực đắt nữa nhưng vẫn là một trong những gỗ đắt nhất vì cây lớn chậm và rất ít cây có lõi đủ kích thước để làm đồ gia dụng có kích thước lớn.
Mình đi tìm cây “Trai” trong “đinh trai sến táu”, đúng thú dùng đồ gỗ của dân Việt mà chưa hề thấy. Gỗ nó cứng như gang thép, óng ánh như xà cừ (vỏ con trai). Mình có người quen làm phó giám đốc cty “Lân sản đặc sản” mà chính ông đó chỉ kiếm được 2 miềng bằng 2 bàn tay, bào hình mu rùa, đánh bóng rồi đặt vào chính giữ lưng ghế. Thế mà bao nhiêu người trầm trồ.
Người Trung Quốc vẫn thường nói với nhau về câu chuyện gỗ sưa. Họ kể rằng, trong những lần khai quật mộ vua chúa khi xưa, thì nhận thấy quan tài được làm bằng gỗ sưa. Vật dụng trong nhà dành cho hoàng thân quốc thích cũng thường được sử dụng bằng loại gỗ này.
Gỗ sưa có độ bền cực kỳ cao, ngâm trong bùn, trong nước nhiều năm vẫn không hề bị thấm nước hay mục nát lại không bay mùi hương, đặt ngoài nắng cũng không hề co nứt. Bởi vì thế mà từ xưa, ở Trung Quốc người ta đã ưa chuộng. Người ta còn quan niệm rằng, gia đình dù giàu có đến mấy, cuộc sống có vương giả đến mấy mà trong nhà không có vật dụng làm bằng gỗ sưa thì cũng chưa đạt đến đẳng cấp thượng lưu.
Mong rằng qua thông tin bài viết chúng tôi tổng hợp được. Bà con sẽ hiểu rõn hơn về giá trị của cây sưa đỏ. Nếu bà con muốn tăng thu nhập thì cũng có thể bắt tay vào trồng loại cây này. Bà con đừng quên theo dõi Agri.vn để tìm hiểu nhiều hơn nữa những thông tin liên quan đến nông nghiệp nhé!